Vào bệnh viện thăm bố vợ, tôi vội rút tờ 500 nghìn biếu ông để sắm sửa gì đó cho bản thân, chưa kịp rời đi tôi rụng rời chân tay nghe ông nghẹn ngào cảm ơn về hành động trước đó của vợ

Tâm sự 19/01/2023 05:52

Hôm qua tranh thủ thời gian tôi vào viện thăm bố vợ xem sức khỏe ông hồi phục thế nào rồi. Hỏi han một lúc tôi rút tờ 500 nghìn ra biếu ông để ông bồi dưỡng cho nhanh khỏe.

Bố vợ tôi mới nhập viện phẫu thuật tuần trước. Do công việc bận rộn quá nên tôi không vào chăm sóc ông trong viện được. Mà hơn nữa có mẹ vợ, anh trai - chị dâu vợ và cả cô ấy nữa, mọi người thay phiên nhau cũng thừa sức chăm ông, không cần tới người con rể là tôi đây. Nhà vợ không trách móc hay hờn giận gì cả khiến tôi rất hài lòng. 

Hôm qua tranh thủ thời gian tôi vào viện thăm bố vợ xem sức khỏe ông hồi phục thế nào rồi. Hỏi han một lúc tôi rút tờ 500 nghìn ra biếu ông để ông bồi dưỡng cho nhanh khỏe. 

Bố vợ cứ chối đây đẩy không chịu nhận. Tôi bảo ông đừng khách sáo, tôi là con rể, ông ốm đau thì tôi cũng phải quan tâm chứ. Ông nghẹn ngào nói:

- Không phải bố khách sáo đâu nhưng vợ chồng hai con đã biếu bố quá nhiều rồi, bố không còn mặt mũi nào mà nhận thêm nữa. 

- Sao bố lại nói như vậy, chúng con có cho bố được gì đâu.

Lúc ấy tôi vẫn không nghĩ ngợi gì, chỉ đáp lại một câu theo kiểu khuôn mẫu giao tiếp mà thôi. Ai ngờ bố vợ lại tiết lộ một chuyện làm tôi phải sốc lên sốc xuống:

- Bố biết hai đứa cũng không có nhiều, lại còn hai đứa con nhỏ cần nuôi dưỡng rồi bao khoản chi tiêu. Hôm cái Lan cầm 100 triệu vào để thanh toán chi phí phẫu thuật cho bố, bố thấy ái ngại lắm. Nó nói hai vợ chồng biếu bố nhưng bố không lấy đâu. Bố chỉ vay tạm thôi, ra viện đi làm bố sẽ tích góp trả lại hai đứa…

 

Vào bệnh viện thăm bố vợ, tôi vội rút tờ 500 nghìn biếu ông để sắm sửa gì đó cho bản thân, chưa kịp rời đi tôi rụng rời chân tay nghe ông nghẹn ngào cảm ơn về hành động trước đó của vợ   - Ảnh 1
Ảnh minh họa: Internet

Tôi bị con số 100 triệu kia làm cho choáng váng mặt mày. Tôi không hề biết về số tiền đó nên chắc chắn không phải tôi và vợ cùng bàn bạc rồi mang đến biếu bố vợ. Vậy vợ tôi lấy đâu ra khoản tiền ấy cơ chứ? Cô ấy có tiền mà không cho chồng biết, lại dấm dúi mang đến cho bố vợ! Vợ chồng mà như vậy ư, thật sự không thể chấp nhận được!

Tôi vội vàng về nhà chất vấn vợ về khoản tiền 100 triệu kia. Vợ lẳng lặng nhìn chồng một lát rồi bật cười lên tiếng:

- Ngay sau đám cưới anh đã bảo vợ chồng tiền bạc phải rõ ràng sòng phẳng, nên anh chia đôi mọi chi phí sinh hoạt trong nhà. Nhưng công sức tôi nấu nướng nội trợ, chăm lo nhà cửa, sinh con, chăm sóc con nhỏ cũng đều là việc chung trong gia đình thì anh không nhắc tới. Thôi không sao, tôi chấp nhận cho êm xuôi mọi chuyện.

Vậy tính ra tôi có bao nhiêu tiền, tôi biếu tặng ai từng nào cũng đâu liên quan đến anh nhỉ? Tôi không vay mượn hay xin xỏ tiền của anh mà. Mang biếu bố, sở dĩ tôi nói đó là tiền của hai vợ chồng vì không muốn ông bà phải suy nghĩ bận lòng và cũng đẹp mặt cho anh thôi. 

Tôi nghẹn cứng họng không nói lại được vợ lời nào. Đúng là lâu nay chúng tôi vẫn tiền nong riêng rẽ, ngoài khoản góp chung sinh hoạt trong nhà thì tiền ai người đấy giữ. Nhưng tôi cứ nghĩ lương của vợ khá thấp, chi tiêu nuôi con cũng vừa hay hết. Ai mà ngờ cô ấy tích góp được số tiền lớn đến thế, nghe giọng điệu của vợ thì dường như đó chưa phải là tất cả tiền tiết kiệm của cô ấy. 

Tôi nên làm sao bây giờ? Vợ chồng sống với nhau mà có bí mật riêng không tiết lộ, tự tiện tiêu pha số tiền lớn đến thế, tôi thấy không thoải mái chút nào. Tôi nên nói chuyện lại với vợ ra sao cho ổn thỏa? Cũng bởi vì quy tắc tiền nong mỗi người tách riêng ngay từ sau cưới kia mà giờ tôi bị há miệng mắc quai... 

Ly hôn với vợ cũ được 3 năm, tình cờ gặp lại nhau trong một buổi tiệc, chưa kịp hụt hẫng thấy cô ta sánh đôi cùng với người đàn ông lịch lãm, tôi chết điếng khi nghe con trai nói về mình

Tôi xoa đầu con trai hỏi thằng bé ăn tối có ngon không. Để rồi khi thằng bé cất tiếng chào thì mặt tôi lập tức biến sắc. “Cháu chào chú ạ!”, con trai tôi lễ phép ngoan ngoãn quá nhưng tôi là bố đẻ của nó, tại sao nó lại chào tôi bằng chú?

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 1 giờ 22 phút trước