Ly hôn với vợ cũ được 3 năm, tình cờ gặp lại nhau trong một buổi tiệc, chưa kịp hụt hẫng thấy cô ta sánh đôi cùng với người đàn ông lịch lãm, tôi chết điếng khi nghe con trai nói về mình

Tâm sự 19/01/2023 04:30

Tôi xoa đầu con trai hỏi thằng bé ăn tối có ngon không. Để rồi khi thằng bé cất tiếng chào thì mặt tôi lập tức biến sắc. “Cháu chào chú ạ!”, con trai tôi lễ phép ngoan ngoãn quá nhưng tôi là bố đẻ của nó, tại sao nó lại chào tôi bằng chú?

Tôi ly hôn cách đây 3 năm, hiện tại vẫn độc thân chưa tái hôn. Thời điểm tôi và vợ cũ ra tòa thì con trai chung mới lên 2 tuổi nên quyền nuôi con thuộc về cô ấy. Đến nay thằng bé được 5 tuổi rồi. Vợ cũ tôi cũng vẫn ở vậy chưa đi bước nữa.

Cách đây 2 hôm, tôi và nhóm đồng nghiệp đi ăn liên hoan mừng kết thúc dự án thành công. Đến nhà hàng nơi chúng tôi đặt 3 bàn tiệc, cả nhóm vừa bước vào thì tôi nhìn thấy ngay vợ cũ và con trai mình đang ngồi ăn với em gái cô ấy. 

Tôi vẫn làm ở công ty cũ từ trước khi ly hôn, bởi vậy đồng nghiệp của tôi đa phần đều biết cô ấy. Nếu tôi lờ đi tỏ vẻ không quen cũng không được, mọi người lại xì xào tôi với cô ấy quan hệ căng thẳng, hơn nữa còn có con trai tôi ngồi đó. Nghĩ thế tôi liền tiến đến chào hỏi, mấy người đồng nghiệp cũng xúm lại hỏi han cô ấy. 

Tôi xoa đầu con trai hỏi thằng bé ăn tối có ngon không. Để rồi khi thằng bé cất tiếng chào thì mặt tôi lập tức biến sắc. “Cháu chào chú ạ!”, con trai tôi lễ phép ngoan ngoãn quá nhưng tôi là bố đẻ của nó, tại sao nó lại chào tôi bằng chú?

Thấy đồng nghiệp đang nhìn mình, tôi liền quát yêu con trai: “Ơ cái thằng bé này, sao lại chào bố bằng chú hả? Mau chào lại đi không bố tét mông bây giờ”. Ai ngờ đâu thằng bé lùi ngay ra sau lưng mẹ rồi hét lên: “Mẹ ơi chú lạ kia dọa đánh con!”. 

Ly hôn với vợ cũ được 3 năm, tình cờ gặp lại nhau trong một buổi tiệc, chưa kịp hụt hẫng thấy cô ta sánh đôi cùng với người đàn ông lịch lãm, tôi chết điếng khi nghe con trai nói về mình  - Ảnh 1
Ảnh minh họa: Internet
 

Tới lúc đó thì đồng nghiệp của tôi đều nhận ra vấn đề, nhìn tôi bằng ánh mắt săm soi, dò hỏi. Tôi sượng trân không biết chữa thẹn bằng cách nào, chỉ đành lấp liếm qua loa vài câu rồi rủ đồng nghiệp về bàn ăn. 

Cả bữa ăn ấy tôi không ăn nổi, nhất là khi phát hiện đồng nghiệp nhìn mình bằng ánh mắt khác hẳn. Con chào bố bằng “chú’, còn gọi là “chú lạ’, chỉ có thể là vì bố không thân thiết với con, chẳng khác gì người xa lạ mà thôi! 

Thú thật bình thường vì muốn mọi người có cái nhìn tốt về mình nên tôi vẫn thường kể với đồng nghiệp rằng mình rất quan tâm đến con, cũng thường xuyên đăng ảnh thằng bé thể hiện tình cảm trên Facebook. Nhưng thực tế là tôi bận quá không có thời gian đến thăm con, chỉ lấy ảnh con trên Facebook vợ cũ rồi đăng lại thôi. Tiền chu cấp thì cô ấy vẫn nuôi được con, có thiếu thốn đâu mà tôi phải gửi. 

Về nhà gọi điện chất vấn vợ cũ, cô ấy nói như này khiến tôi nghẹn họng:

“Anh đối xử với con thế nào thì anh tự biết. Tôi chẳng dạy hư gì con hết. Tôi làm sao có thể ép con nhận 1 người mà nó chẳng gặp bao giờ, cũng chẳng cho nó cái gì làm bố? Tự anh không thấy nực cười à? Tính ra anh chỉ là người góp phần cùng tôi sinh ra thằng bé thôi, vậy đúng hơn đó. Đừng tự nhận mình là bố thằng bé, nực cười lắm!”. 

Tối đó, ban đầu tôi tưởng chỉ có ba người họ nhưng hóa ra còn một người nữa, trước đó chắc anh ta vào nhà vệ sinh. Đó là một người đàn ông trẻ, khi anh ta trở ra thì ngồi xuống giữa vợ cũ và con trai tôi. Thằng bé tíu tít nói chuyện với anh ta rất thân thiết, nhìn vợ cũ và anh ta cũng tình cảm như cặp tình nhân. Nhìn cảnh đó mà tôi thấy nóng mắt vô cùng, nhất là sau khi thằng bé vừa chào tôi bằng “chú” khiến tôi chỉ muốn độn thổ trước mặt bao đồng nghiệp.

Giờ tôi phải làm sao? Cứ nghĩ con mình thì cuối cùng cũng tìm về nguồn cội nhưng giờ tôi với thằng bé như 2 người xa lạ vậy. Tôi phải làm sao để cải thiện tình hình này?

Chỉ còn là 2 tháng nữa là diễn ra đám cưới, trong lúc háo hức nghĩ đến chủ đề trong cuốn album ảnh cưới, tôi điếng người phát hiện chồng sắp cưới đưa bồ trẻ vào viện phụ sản

Chỉ còn 2 tháng nữa là hôn lễ của tôi và Lương sẽ tổ chức, tuy vậy mấy lần tôi giục mà Lương chưa bố trí được lịch để hai đứa đi chụp ảnh làm album cưới như mơ ước của tôi.

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 1 giờ 21 phút trước