Đàn bà khôn không vì chồng vô tâm mà tàn nhẫn với chính mình

Tâm sự gia đình 12/11/2018 16:11

Nếu đàn ông đã vô tâm, đàn bà cũng đừng tàn nhẫn với bản thân. Trên cuộc đời này, mọi thứ có thể quay lưng nhưng chỉ có bạn là không bao giờ chối bỏ được chính mình.

Tôi sống với người chồng vô tâm đến nay đã hơn hai mươi mấy năm. Con trai tôi đã cưới vợ và có con gái đầu lòng. Còn con gái đã có công ăn việc làm đàng hoàng. Đứa út chuẩn bị tốt nghiệp đại học và được mời vào làm ở một công ty nước ngoài. Có thể nói báu vật lớn nhất cuộc đời của tôi là ba đứa con này.

Đàn bà khôn không vì chồng vô tâm mà tàn nhẫn với chính mình - Ảnh 1
Đàn ông đã vô tâm, đàn bà đừng để tâm - Ảnh minh họa: Internet

Ngày xưa tôi thường xem những bộ phim truyền hình dài tập rồi cảm thấy tủi thân, vì chồng tôi không giống chồng người ta. Anh vô tâm trong tất cả mọi chuyện, kể cả việc nuôi con. Thời gian đó tôi khóc nhiều, thầm than thân trách phận rồi tìm mọi cách để thay đổi chồng. Tuy nhiên những gì thuộc về bản chất thì không thay đổi được.

Khóc đủ rồi, buồn cũng đủ rồi, tôi bắt đầu suy nghĩ thoáng hơn một chút. Tôi lấy số tiền anh đưa mỗi tháng để dành cho ba đứa con ăn học. Chúng muốn học gì tôi đều đồng ý. Châm ngôn sống của tôi lúc đó là chồng đã vô tâm thì tôi phải tìm niềm vui ở những đứa con, chứ không thể cứ mãi đau buồn được. Mỗi ngày nhìn ba đứa con lớn lên, tôi đã thấy mãn nguyện.

Đàn bà khôn không vì chồng vô tâm mà tàn nhẫn với chính mình - Ảnh 2
Phụ nữ hãy sống cho mình và con - Ảnh minh họa: Internet

Nếu những người đàn bà khác vui vẻ khi chồng mua cho chiếc áo, cái quần thì tôi lại cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thành tích học tập của con cái. Mỗi ngày nghe chúng ríu rít về chuyện học tập, tôi đã thấy bản thân được an ủi rất nhiều. Với tôi bây giờ, chồng có thể đi bất cứ lúc nào, tôi không quản, nhưng phải có con bên cạnh.

Suy cho cùng cuộc đời đàn bà nên biết lấy đau thương làm động lực chứ không thể lúc nào cũng chìm trong buồn khổ. Chồng đã không bận tâm thì phụ nữ cũng đừng tàn nhẫn với chính mình. Nếu chồng không mua cho bạn cái áo, đừng nài nỉ van xin mà hãy tự kiếm tiền mua. Nếu chồng không đưa bạn đi du lịch, hãy đi với con cái. 

Nếu chồng không quan tâm đến cảm xúc của vợ, bạn cũng đừng khóc lóc mà hãy đối đãi với bản thân tốt một chút. Đói cứ ăn, mệt cứ nghỉ, vui cứ cười, buồn cứ khóc, đó là những điều sẽ khiến bạn hạnh phúc.

Đàn bà khôn không vì chồng vô tâm mà tàn nhẫn với chính mình - Ảnh 3
Con cái là món quà thiêng liêng mà ông trời đã ban tặng cho bạn - Ảnh minh họa: Internet

Nếu chồng không ôm vợ khi ngủ, không hôn vợ trước khi đi làm, hãy để con cái làm những điều đó. Bởi con cái là ruột rà máu thịt của bạn. Dù có ngỗ nghịch đến mấy, chúng cũng sẽ không bỏ rơi bạn trong lúc mệt mỏi nhất. Dù sau này có tổ ấm riêng thì chúng vẫn sẽ nhớ và quay về bên vòng tay mẹ. Dù bay nhảy ở phương trời nào, người chúng nhớ đầu tiên vẫn là mẹ.

Câu nói đàn bà lấy chồng lãi mỗi đứa con không bao giờ sai. Chỉ có con mới giúp bạn trưởng thành trong hạnh phúc, còn chồng chỉ khiến bạn mạnh mẽ trong đau thương. Chỉ khi biết yêu bản thân mình và những đứa con, bạn mới nhận ra giá trị đích thực của cuộc sống.

Đàn bà khôn không vì chồng vô tâm mà tàn nhẫn với chính mình - Ảnh 4
Phụ nữ đừng tàn nhẫn với bản thân mình - Ảnh minh họa: Internet

Đàn bà ơi, nếu đàn ông đã vô tâm như vậy, đừng dùng thanh xuân của mình để thay đổi mà hãy tự yêu thương chính mình và những đứa con. Đừng vì muốn trả thù sự vô tâm của đàn ông mà trở nên tàn nhẫn với bản thân. Vì suy cho cùng, nếu người đàn ông đó có rẽ ngang, bạn vẫn phải tiếp tục sống, chứ không thể kết thúc cuộc đời của mình được.

Mọi thứ trên đời này vốn dĩ đã được an bài. Ông trời sẽ không bỏ rơi những người biết trân trọng mình, sẽ không tàn nhẫn đến nỗi nhìn bạn chìm đắm trong đau thương. Và nên nhớ một điều, đàn ông đã nhẫn tâm như vậy, hãy tìm một thú vui mới như chăm sóc bản thân và sống hạnh phúc với những đứa con của mình.

Những kiểu đàn bà từ khi sinh ra đã mang mệnh khổ, khi lấy chồng còn gian truân gấp trăm lần

Dấu hiệu đàn bà mang mệnh khổ, có tận tụy, hi sinh cả đời cũng không được chồng công nhận, cuộc sống hôn nhân nhiều nước mắt hơn nụ cười.

TIN MỚI NHẤT

6 năm lấy nhau chồng không cho vợ về quê chồng và sự thật đau đớn Tôi và chồng lấy nhau nhưng không được lòng gia đình bên chồng. Ngày trước cha mẹ chồng tôi chê tôi lớn hơn chồng 2 tuổi thì không xứng. Mẹ chồng tôi lại có tiếng khó tính, tôi nghe chồng tôi kể hai chị dâu của anh khổ sở đủ đường với bà. Nhưng chồng tôi thì một mực lấy tôi. Sau đó thì tôi nghe chồng mình nói ông bà không thích tôi về quê, hai người chỉ muốn nhìn cháu và con trai. Tôi nghe vậy cũng buồn lắm. Tính ra tôi cũng xinh xắn, kiếm tiền được, sinh hẳn hai đứa cháu kháu khỉnh. Ông bà cũng chưa từng chung sống với tôi thì làm sao biết tính tôi có tốt hay không? Nhưng dù sao thì cũng là cha mẹ của chồng mình, tôi không thể trách móc mãi. Cho đến nay đã 6 năm, chỉ đúng một lần về quê trước khi cưới, sau đó tôi không hề đặt chân về quê chồng. Dù tôi và chồng đều là dân tỉnh lên Sài Gòn sống nhưng tôi chưa từng phải chịu cảnh ăn Tết nhà chồng. Cứ lễ Tết là chồng tôi lại dẫn con về quê nội, tôi thảnh thơi về quê ngoại. Vài lần tôi nghĩ dù sao mình cũng là phận dâu con nên nói chồng để tôi về thăm cha mẹ chồng. Nhưng chồng tôi khăng khăng từ chối, anh dịu giọng nói không muốn tôi chịu ấm ức, cứ để anh lo là được. Tôi nghe thế mà yên tâm, thấy càng thương chồng hơn. Tôi nào ngờ, người chồng hiền lành của mình lại giấu giếm một bí mật đáng khinh suốt 7 năm chung sống với tôi. Cách đây khoảng 3 tháng, mẹ chồng của tôi nhập viện vì tai biến. Chồng tôi xin nghỉ làm về chăm nom mẹ. Vài ngày sau thì tôi nghe tin mẹ chồng qua đời. Tôi vội vàng bắt xe về quê chồng ngay mà chưa kịp báo với chồng. Qua 3 ngày làm đám tang cho mẹ chồng thì tối hôm đó tôi phát hiện chồng mình lén lút đi ra khỏi nhà từ cổng sau. Tôi linh tính có điều lạ nên bèn đi theo sau anh. Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh - Ảnh minh họa: Internet Tôi thấy chồng mình đi vào một căn nhà nhỏ, trước sân có một người phụ nữ chống nạn đứng đợi anh. Anh đi đến một tay ôm, một tay nắm tay đưa cô ta vào nhà. Tôi đứng ở ngoài nhìn qua ô cửa sổ thì thấy hai người chẳng khác gì cặp tình nhân lâu ngày gặp lại. Không chỉ ôm ấp, họ còn hôn nhau, nói chuyện vui vẻ. Tôi chưa bao giờ thấy chồng mình dịu dàng như thế. Rồi tôi thấy chồng đưa cho cô ta một phong bì, chắc là có tiền trong đó. Đêm đó, sau khi bị tôi truy hỏi không có đường lui thì chồng tôi cũng thú nhận. Người phụ nữ kia là người yêu cũ của chồng tôi. Cả hai từng yêu nhau sâu đậm cho đến khi cô ta bị tai nạn phải cắt mất một chân. Chính điều này khiến cha mẹ chồng tôi không cho phép họ lấy nhau. Sau đó anh bỏ vào Sài Gòn thì gặp được tôi. Anh thú nhận mình vẫn còn tình cảm với tình cũ. Anh tìm cách nói với cha mẹ chồng để tôi không phải về quê anh dịp lễ Tết. Nhưng không phải vì thương tôi, mà là vì anh tìm cơ hội để về thăm người cũ. Anh không chỉ qua lại với cô ta mà còn đưa tiền trợ cấp hàng tháng. Anh cầu xin tôi tha thứ cho anh, người phụ nữ kia rất đáng thương. Cô ta không có gia đình, chân lại tật nguyền, anh chỉ xin tôi cho phép anh phụ giúp cô ta tiền bạc. Anh thề sẽ không bao giờ gặp lại người yêu cũ nữa. Nghe chồng thú tội tới đây thôi mà tôi như chết lặng. Hóa ra suốt 7 năm nay tôi chung sống với người chồng ngoại tình mà không hay biết. Chỉ vì tin những lời ngọt ngào anh nói mà tôi bị lừa dối trắng trợn. Giờ anh còn ra điều kiện phải để anh nuôi cô ta à? Tôi thật sự không thể chịu nổi. Nhưng với dáng vẻ khổ sở của chồng vì cô ta, liệu khi biết tôi không đồng ý thì anh có bỏ vợ con theo bồ không? Vậy tôi phải làm gì đây?

Tâm sự Eva 1 giờ 29 phút trước