Thuý may mắn khi có 1 người chồng như thế. Lúc yêu nhau, cô đã biết anh là người tình cảm, sống có trách nhiệm. Nhưng đến khi cưới nhau rồi, Thuý càng thương chồng hơn khi càng hiểu anh, Thuý càng cảm thấy anh vô cùng tốt bụng và thật lòng yêu thương mình.
- Vừa tắm xong, chồng đã lao tới ôm chầm lấy tôi, ghì chặt vào tường, khi chiếc váy ngủ vừa rơi xuống, anh bỗng lăn đùng ra ngất
- Nửa đêm nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh, mở cửa thì sững người khi thấy con của chị chồng trong bộ dạng ướt sũng, miệng mấp máy đúng 1 câu
Cưới nhau được hơn 1 năm thì Thuỳ đột ngột bị tai nạn phải nằm liệt, nhiều lúc cô chỉ muốn chết đi cho rồi khi tuổi đời còn quá trẻ mà phải chịu đựng cuộc sống tàn phế. Nhưng Khang luôn động viên vợ, không cho cô buông xuôi. Anh nói:
- Có anh ở đây, anh không bao giờ rời bỏ em, em phải mạnh mẽ để sống tiếp, chúng ta còn giấc mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ còn chưa thực hiện xong mà.
Thuỳ chỉ biết khóc và khóc, cô vì chồng mà tự động viên mình phải thật mạnh mẽ. Mỗi ngày, anh đều chăm sóc vợ đầy đủ, tỉ mỉ. Anh lo cho vợ từ giờ uống thuốc cho đến tập luyện vật lý trị liệu.
Từ ngày vợ nằm liệt, Khang cũng xin nghỉ việc ở nhà luôn để tiện chăm sóc vợ. Ban đêm, anh nhận việc làm online để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống. Dù có thiếu ngủ, thiếu ăn, vất vả thế nào nhưng Khang không bao giờ kêu ca với vợ, anh luôn tươi cười trước mặt vợ để cô yên tâm trị bệnh.
Thiếu tiền, anh lại đi vay để mua thuốc cho vợ, vay xong lại nai lưng ra trả. Ai cũng nói anh sao si tình quá, không đem Thuỳ về nhà mẹ đẻ để họ chăm sóc thì Khang chỉ cười:
- Cô ấy đã là vợ tôi thì tôi phải có trách nhiệm cả đời với cô ấy chứ.
Cho đến 3 năm sau, đôi khi Khang cũng cảm thấy mệt mỏi vô cùng, cuộc sống vợ chồng anh cứ trôi qua trong lặng thầm như vậy khiến ai cũng chán nản.
1 hôm, Khang buồn quá liền đi uống rượu, lúc về nhà anh say khướt loạng choạng. Nhìn thấy vợ nằm đó, bỗng nhiên anh bật khóc rồi ôm chầm lấy cô hôn lấy hôn để. Thuỳ thấy chồng như vậy thì cũng ôm anh rồi rơi nước mắt.
Không ngờ, Khang lao vào gần gũi mặc cho vợ không hề cử động gì cả.
Nhưng sáng ra, anh lại tự đánh mình :
- Tại sao mày lại tồi tệ như thế chứ, mày là thằng chồng khốn nạn.
Thuỳ ôm lấy đầu chồng:
-Em hiểu anh mà, nhưng thực sự hôm qua em đã có cảm giác.
Khang nghe vậy ngạc nhiên rồi vui mừng, có lẽ bệnh tình của vợ anh đã tiến triển tốt sau 1 thời gian dài được chồng chăm sóc.
Quả thực hơn 1 tháng sau, Thuỳ có biểu hiện bất thường, Khang vội vã mời bác sĩ đến khám thì vị bác sĩ mỉm cười nói:
- Đúng là tình yêu thật kỳ diệu. Chúc mừng anh chị, cô ấy đã có thai rồi.
Nghe vậy, Thuỳ và Khang cùng nhau bật khóc như mưa như gió. Khang ôm chầm lấy vợ:
- Vậy là anh lại có động lực rồi, cảm ơn em, cảm ơn em nhiều lắm.
Thuỳ quay sang nói với chồng:
- Là công lao của anh mà, em tự hào và hạnh phúc khi có 1 người chồng như anh.
Vị bác sĩ mỉm cười:
- Cô đang hồi phục rất tốt, cứ đà này chẳng mấy mà đi lại được bình thường đâu. Chúc mừng nhé.
Vợ chồng Thuỳ cảm ơn bác sĩ rồi nhìn nhau hạnh phúc mãn nguyện. Đúng là đồng vợ đồng chồng thì tát biển đông cũng cạn.