Tối muộn rồi, bố chồng kéo cô vào phòng, vừa nói, ông vừa làm hành động này khiến cô phải sợ hãi la hét.
- ‘Khóc’ trời không ra nước mắt khi vợ cố khiêu khích chồng trên giường với thân hình phì nhiêu ‘thân cò lặn lội bờ sông’
- Kéo nhau lên giường rồi còn ‘lười’, hôn nhân chẳng khác 'trả nợ', mỗi lần vợ chồng đùn đẩy, em tưởng tượng tất cả vỡ tan không lối thoát
Chồng mất vì ung thư giai đoạn cuối, dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước đó như Uyên vẫn sốc và đau đớn vô cùng. Chồng mất được 5 ngày, mà cô vẫn chưa chịu chấp nhận sự thật này. Lúc nào Uyên cũng ôm di ảnh chồng khóc, rồi lại lôi quần áo của anh gập đi gập lại đến hàng trăm lần khiến ai cũng xót xa.
Bố chồng nhìn thấy con dâu như thế, ông lắc đầu động viên:
- Rồi mọi thứ sẽ ổn thôi, con không thể đau buồn, nhớ thương về chồng mãi được. Con phải sống cho thằng Bin (con Uyên), chồng con mất rồi, con cứ như thế này thì ai lo cho nó đây. Nào đứng dậy thay đồ và tươi tỉnh lên, ở bên kia chồng con mới có thể siêu thoát được.
- Dạ.
Vâng lời bố chồng, Uyên nén nỗi đau vào bên trong mà sửa soạn lại đầu tóc mà chăm lo cho con trai và cả bố chồng nữa. Thế nhưng, khuya muộn chuẩn bị đi ngủ thì bố chồng bỗng kéo cô vào phòng của ông rồi thỏ thẻ:
Ngày trước cứ mỗi lần bố làm việc này là mẹ mày thích mê sung sướng ấy. Chỉ tiếc là bà ấy mất sớm quá, thành ra bố chẳng được mất khi trổ tài nghệ ra cả. Thôi, nằm xuống đi. Đêm khuya rồi, bố đã khóa chặt cửa không ai nhìn thấy đâu mà lo.
- Nhưng… nhưng không được đâu bố ạ. Con không thể làm việc này được.
- Trời ơi, cô nói nhiều quá, nằm xuống nhanh rồi về với con.
Bị bố chồng đẩy xuống, Uyên nằm vật ra giường nhắm mắt run sợ.
Bố kéo con vào đây là để vặn chân tay cho x.ương c.ốt. Bố thấy con mấy tháng nay chăm chồng ốm, rồi nó mất con người mệt lử không có sức lực nên bố kéo con vào đây vặn chân tay giúp con khỏe hơn. Bố thương con và thằng chồng mày quá chừng.
- Con... con...
Nhưng công nhận cái món vặn tay, chân của bố hiệu quả, thoải mái thật đấy. Con chẳng còn mệt mỏi, nặng người như trước nữa. Thôi bố nghỉ đi, con xin phép về phòng ạ.
Giờ thì tốt rồi, cô đã hiểu hơn về bố chồng. Con dâu sống trong 1 nhà dễ nảy sinh ra nhiều chuyện, rồi thiên hạ dị nghị nên cô cũng đang nghĩ đến phương án dời ở ngoài nhưng vẫn gần bố để tiện chăm sóc. Chứ ở nhà cứ phòng hơn là tránh, thiên hạ cũng lắm lời. Chồng cô mất rồi, cô phải giữ tiếng thơm cho con trai. Chị em đừng ai hiểu lầm vì những chuyện không đáng có nhé.